Bạn đang xem: Văn hiệp,tết văn lang cả làng nói phét, qua đời
Cả làng… nói phét!
(ANTĐ) - Ở Phú Thọ có hai xóm cùng với tên Văn Lang một ở thị trấn Hạ Hòa cùng một ở thị xã Tam Nông, nhưng mà cứ báo cáo về chiếc làng mà “cả xóm nói phét” thì chả khi nào bị chỉ nhầm đường. Văn Lang “nói phét” nằm gọn gàng trong vùng rừng núi trung du thuộc thị xã Tam Nông cùng với những tuyến phố đất đỏ quanh teo ngoằn ngoèo, bụi bay mù mịt. Biện pháp mặt con đường quốc lộ không thực sự mười lăm phút chạy xe pháo nhưng cảnh quan nơi này giống hệt như một gắng giới trọn vẹn khác - lặng ắng, hoang sơ, thanh bình đến… giật mình.
![]() |
“Nói điêu rất giỏi, nói hay càng tài”…
Duy chỉ tất cả tiếng cười là giòn giã từ trên đầu làng cho cuối xóm. Chả núm mà dừng chân ở một quán nước ven con đường nhỏ dẫn vào làng, nghe dăm ba mẩu chuyện tán gẫu thông thường của fan dân sinh sống đây, nếu chả biết trước vẫn ở trong địa phận “làng nói phét” thì tưởng chừng như sẽ xem diễn tập hài kịch…
- Năm rồi hạn hán mất mùa, làm nạp năng lượng chán quá, tình hình kinh tế nhà ông chũm nào?
- Ối giời tuy vậy mà thóc vẫn nuôi đủ cả làng mạc đấy.
- Chăn nuôi thì sao?
- 6 ăn hỏi chửa chắc đã hết gà bên tôi.
- từng nào con mà lắm thế?
- tổng số trên trăm con, tất cả gà của 3 nhà ở bên cạnh thì yêu cầu gần 200 con…
Mẩu thoại ngắn giữa hai người đàn ông trung niên của “làng nói phét” khiến công ty chúng tôi phải bấm bụng để khỏi phì cười. Còn chưa kịp nhấp ngụm nước chè cho cái cười nó trôi vào vào thì lại nghe tiếp tiếng kể hỉ hả của một anh thanh niên: “Hôm qua, nhỏ gà công ty em sang trọng xóm ở bên cạnh ăn cháo trong cái máng lợn, nhỏ lợn tức khí vả mang lại gà công ty em một cái, con kê nhà em uất lên đá chết luôn con lợn 70kg đấy”.
Nói đoạn, chàng trai cầm cái ấm nước chè ủ trong bình tích định bụng rót nhưng không may vừa lúc ấm cạn nước, tức thì lập tức quay lịch sự “đá xoáy” chị chủ quán: “Ấm bên chị chưa rót đang tắc bã chè, vứt đi nhưng mà thay ấm mới. Ấm công ty em… chìa chiếc là đầy”.
Xem thêm: Bánh Xe Cao Su 10Cm Chất Lượng, Giá Tốt 2021, Bánh Xe Cao Su Vp( 10Cm)(4 Bánh)
Lại có chuyện một bà cung cấp ớt “câu khách” ko kể chợ bằng chiêu quảng cáo: “Ớt Văn Lang chúng em cay rõ là cay, ngửi một không nhiều cũng cay lên tận óc, hít một xíu là nhảy mũi hơi suốt ba ngày, ăn uống một tẹo cũng cay rụt lưỡi”. Có tín đồ khách đi qua nghe vắt nhặt trái ớt lên, đúng lúc tự nhiên hắt xì hơi đề xuất vội vàng xua tay bảo: “Gớm, cay vậy thì… tía ai dám mua”.
Thấy chúng tôi cười khoái chí, chị nhà quán tiếp lời bằng mẩu truyện kể về củ sắn đâm xuyên thẳng qua đường 24 với lời rào trước: “Chuyện gia truyền của Văn Lang đấy, già con trẻ lớn bé bỏng trong làng, không có bất kì ai là ko biết”. Ấy là chuyện về một chị nông dân nọ trên con đường từ rừng về nhà đột nhiên thấy con đường 24A nối tự Cổ Tuyết, Tam Thanh đi Cẩm Khê bị đứt ngang.
Tiện bao gồm dao cuốc rước theo, chị đào theo con đường nứt và phát chỉ ra một củ sắn vừa dài vừa to. To thì thông thường thôi, bằng đùi người. Tuy vậy dài lắm, đầu thì làm việc làng Văn Lang tuy nhiên đuôi nối mang đến tận xã Cổ Tuyết. Củ sắn to thế, dài mặc dù thế lúc đào chẳng may bị vỡ lẽ ra làm những khúc, chị này ngay tắp lự nhặt một khúc giắt vào cạp váy có về. Về mang lại nhà chi ra đã thấy sắn sống cạp đầm bở bung ra như… quả dưa bở.
Một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ…
Theo lời hướng dẫn của người dân ngơi nghỉ đây, chúng tôi tìm cho nhà ông Hán Văn Hùng - một trong những “thiên hạ đệ nhất... Phét” của làng cười cợt Văn Lang. Nơi ở nằm gọn trên một trái đồi cao, bao quanh là sân vườn sơn vật liệu nhựa xanh thẫm và rộng mênh mông. Kỳ lạ cái, ruộng rẫy hạn hẹp, khu đất đai cằn cỗi, đời sống còn nhiều khó khăn là thế nhưng trong khi chả mấy ai phiền óc ảo sầu. Ngoài ra bởi thế nên nom ai cũng trẻ hơn tuổi. Chả cố kỉnh mà fan ta vẫn bảo mang lại làng Văn Lang không chỉ khó đoán được ý tứ thật nghịch trong từng mẩu chuyện mà còn khó lường trúng cả tuổi thọ của fan dân khu vực này.
Vừa dẫn shop chúng tôi vào nhà, ông Hùng vừa rôm rả chỉ vào ngôi nhà của chính bản thân mình giới thiệu: “Ngày xưa ngôi nhà này chỉ là một trong túp lều được dựng tạm bợ thôi, tương đồng túp lều của bất lương Đại Vương đánh Thần Sét ấy. Mái lợp lá rửa trơn cho nỗi Thần Sét nhưng từ bên trên trời nhảy xuống thế nào thì cũng trượt rơi xuống sân, lúc ấy tôi dancing ra tôi đánh luôn luôn chả nhát gì ác độc Đại vương vãi cả”.
![]() |
Chả nói đâu xa xôi, tức thì như ông Hán Văn Hùng, tuy vậy trưởng khu vực 4 của xã Văn Lang tuy nhiên mọi người ở đây vẫn thường nghịch ông là “trưởng quần thể nói phét”. Có bận, ông đi ngang qua nhà hàng xóm nhắn với vào: “Bố Khang nó bảo chị trong nhà nấu cơm ăn uống trước đi nhé, không phải phần đâu, từ bây giờ ông ấy đi nạp năng lượng chiêu đãi rồi”.
Ấy cầm mà chị vợ tưởng thật, nấu bếp cơm ăn hết thật, cho đến lúc anh ck về thì mâm đã… sạch mát sành sanh. Nhưng chém gió thế theo ông Hùng vẫn chính là chuyện thường. Lần khác, luôn tiện đường trải qua nhà fan quen, ông bắt đầu “ngứa miệng” chém gió với chị vợ: “Có ck thì giữ lại nhé, tôi thấy ông ấy đang gật gù cùng với mấy cô nông dân đồng chí dục ngoại trừ kia kìa”.
Nhưng trêu gần mang lại lúc kịch tính, vợ ông xã chuẩn bị “đấu khẩu” thì ông trưởng khu vực lại xuất hiện thêm để… hoãn. Cái bệnh thích tếu táo, bông đùa thấm sâu vào huyết ông trưởng khu đến nỗi không ít người dân dân vào vùng tuyên bố: “Ông nói như thật. Chừa, chừa, từ tiếng chả nghe ông nữa”. Ấy cố kỉnh mà lần sau vẫn “mắc lừa” ông trưởng khu như thường.
Làng Văn Lang lúc này cũng sẽ có một đội nhóm gồm “toàn các nhân tài nói phét được thu nhặt từ những mảnh sân vườn về” tụ hợp nhau lại nhằm đi đề cập chuyện cười. Hai năm trở lại đây, cứ đầu tháng Giêng làng mạc lại tổ chức triển khai hội thi kể chuyện cười. “Tiếc là đội này chỉ kể chuyện cười mỗi lúc có dịp, sót lại là kiêm luôn luôn cả ca múa nhạc nghệ thuật lẫn… nhạc hiếu. Còn hội thi đề cập chuyện cười thì chắc chắn làm được năm nào xuất xắc năm ấy vì kinh phí đầu tư tổ chức eo hẹp và chật quá!” - ông Hán Văn Hùng trung tâm sự.
Dẫu còn các trăn trở tuy vậy về đây bắt đầu thấy người dân Văn Lang lúc nào cũng vui phơi phới. Có lẽ rằng bởi họ tất cả cả một tài sản chuyện… phét, không chỉ có vậy còn vày cái suy xét rất giản dị “một thú vui bằng mười thang thuốc bổ, bằng một rổ quế chi, bằng một ly apple tầu, bởi một bầu rượu ngọt, bởi một sọt apple tươi”…